Những
tháng ngày còn mãi
Cập
nhật: Thứ ba, 24/3/2015 - 7h30'
Bài 1: Tiền tuyến gọi, hậu phương đáp lời
(Cadn.com.vn) - Trong cuộc kháng
chiến chống Mỹ cứu nước, lực lượng an ninh Đặc khu Quảng Đà đã vượt
qua muôn vàn khó khăn, gian khổ, lập được nhiều chiến công vang dội,
góp phần làm ngời sáng các trang sử hào hùng của lực lượng CAND.
Những tên đất, tên làng, những triền sông, bờ suối của xứ Quảng đều
in đậm những bước chân của người chiến sĩ an ninh thời đạn bom khốc
liệt. Và ở những nơi ấy cũng có không ít máu xương của những người
chiến sĩ an ninh thấm sâu vào lòng đất để hóa thành khúc tráng ca
bất tử, trong đó có cả những người con ưu tú từ quê hương sông Mã và
TP hoa phượng đỏ chi viện cho mặt trận Quảng Đà.
Để tăng cường
lực lượng cho chiến trường Khu 5, tháng 9-1967, Bộ CA quyết định
điều động gần 100 CBCS thuộc CATP Hải Phòng chuẩn bị lên đường. Họ
được tập trung ở Văn Môn, Thái Bình để quán triệt tình hình, nhiệm
vụ mới chỉ vỏn vẹn có vài ngày rồi đi ngay, không kịp chia tay người
thân, gia đình. Đoàn được ưu tiên ngồi chung với xe tải "Zin 3
cầu" chở gạo vào chiến trường. Đoàn xe vào tới địa phận Hà
Tĩnh bị máy bay địch đánh phá dữ dội, nhiều cánh rừng Trường Sơn
cháy trụi. Để đảm bảo an toàn, cấp trên cho xe chở lương thực đi
trước, đoàn CBCS bắt đầu đi bộ trèo đèo, lội suối.
Sau gần 80 ngày
vượt núi, xuyên rừng, họ đến căn cứ Ban An ninh Khu 5 (BANK5) đóng tại
Thạnh Mỹ, H. Giằng, Quảng Nam. Ông Nguyễn Sanh Châu, Trưởng BANK5 tiếp
nhận đoàn và ông Vũ Đình Cảnh, một cán bộ trong đoàn chi viện nhận
ra ngay người lãnh đạo Ban, bởi trước đó ông Châu là Phó cục trưởng
Cục Phản gián, Bộ CA được đưa vào làm Trưởng ban. Ông Châu bảo:
"Hiện nay Khu 5 ác liệt lắm. Anh em ở Ban mới từ chiến
trường Quảng Đà về đây. Để phục vụ cho cuộc tổng tấn công Tết Mậu
Thân 1968, BANK5 đã dồn lực lượng quyết tâm chiếm lĩnh Đà Nẵng, song
bị lộ, địch phản công dữ dội, nhiều đồng chí hy sinh, cơ sở của an
ninh trong nội thành bị phá vỡ không ít.
Khi rút về đây,
không có gạo, anh em phải ăn sắn, rau rừng thay cơm, không có muối
nhiều ngày". Dứt lời, ông Châu đưa tay áo gạt nước mắt làm cho
CBCS trong đoàn ai cũng rưng rưng theo. Ngày hôm sau, đoàn được lệnh di
chuyển về xã Nước Tông, H. Trà My để tăng gia sản xuất. Do ăn khoai
sắn liên miên, sức khỏe của CBCS giảm sút trầm trọng, nhiều người
ngã bệnh nên ông Châu cử trinh sát Vũ Đình Hòe, một chiến sĩ cũng
từ CATP Hải Phòng vào trước phụ trách tổ công tác xuống đồng bằng
tìm gạo.
Hơn 2 ngày luồn
rừng, tổ lo liệu hậu cần cũng tiếp cận được một số cơ sở của Ban
ở xã Trà Lãnh, H. Trà Bồng, Quảng Ngãi để nhận gạo do bà con nơi
đây đóng góp, song con đường tiếp tế này cũng chẳng được bao lâu, vì
địch phát hiện, liên tục đánh phá. Ban đêm, chúng thường dùng máy bay
thả quả sáng, nã pháo cầm canh. Có lúc trực thăng địch đổ các toán
biệt kích đánh chặn đường. Việc lấy gạo hết sức khó khăn và nguy
hiểm, lãnh đạo Ban yêu cầu tỉa bắp, trồng khoai, mặt khác cử người
đánh bắt cá ở suối, săn thú rừng để lấy sức chiến đấu lâu dài.
|
Đại tá Nguyễn Hạnh Kiểm (áo
trắng) trong dịp cùng lãnh đạo Bộ CA thăm hỏi Mẹ VNAH tại TP Đà
Nẵng.
|
Một thời gian
sau, đoàn CBCS CATP Hải phòng tăng cường được lãnh đạo BANK5 lần lượt
đưa về các địa phương, quân số chủ yếu bổ sung cho Ban An ninh Đặc khu
Quảng Đà (BANĐKQĐ). Ông Nguyễn Văn Sửu, quê ở Phú Yên, nguyên Phó phòng
Bảo vệ Chính trị CATP Hải Phòng giữ chức Phó ban An ninh tỉnh Phú
Yên. Trên đường đi nhận nhiệm vụ mới thì bị địch phục kích, ông hy
sinh. Bọn địch lấy ba lô, hành lý của ông đưa về TX Quảng Ngãi trưng
bày, rêu rao "quân lực Việt Nam cộng hòa đã tiêu diệt được tên
Việt cộng cỡ bự từ miền Bắc mới xâm nhập vào".
Các ông Hoàng
Lượng, Nguyễn Đăng Vự, Nguyễn Văn Thanh, Vũ Đình Cảnh được lãnh đạo
Ban điều về Phòng Điệp báo và công tác an ninh vùng địch (B3) và
thành lập 3 tổ điệp báo. Ông Hoàng Lượng phụ trách tổ ở Nha Trang,
thủ phủ Quân đoàn 2 ngụy, ông Nguyễn Đăng Vự, phụ trách tổ ở Quảng
Ngãi, ông Vũ Đình Cảnh phụ trách tổ ở Đà Nẵng, thủ phủ của Quân
đoàn I ngụy. Riêng tổ của ông Vũ Đình Cảnh được BANK5 bổ sung thêm ông
Nguyễn Hạnh Kiểm (nguyên Giám đốc CA tỉnh QN-ĐN) và ông Nguyễn Hòa từ
BANĐKQĐ sang.
Sau khi nhận
nhiệm vụ từ người trưởng BANK5 và Trưởng phòng B3 Lê Lực, ông Nguyễn
Hạnh Kiểm chọn địa bàn đứng chân ban đầu tại xã Phú Diên, H. Quế
Sơn, bởi đây là vùng tranh chấp, có phong trào cách mạng khá mạnh,
được nhân dân đùm bọc, chở che, có điều kiện thuận lợi cho công tác
điệp báo nên lãnh đạo Ban đồng ý ngay. Ngày hôm sau, tổ điệp báo ông
Vũ Đình Cảnh gấp rút xuống địa bàn, trên đường đi họ tranh thủ ghé
lại nơi đứng chân của BANĐKQĐ gặp ông Hoàng Văn Lai, Trưởng ban để báo
cáo một số tình hình, đồng thời đề nghị ông chỉ đạo lực lượng
điệp báo của BANĐKQĐ và an ninh các quận, huyện để phối hợp.
Biết ông Vũ
Đình Cảnh là người Hải Phòng chi viện, ông Hoàng Văn Lai hỏi, giọng
ngậm ngùi: "Đồng chí ở CATP Hải Phòng, có biết đồng chí Phạm
Văn Chữ cũng ở ngoài nớ được tăng cường cho Quảng Đà từ năm 1965
không?"- "Dạ thưa anh! Biết chứ. Anh Chữ hồi đó là Phó phòng
Tổ chức cán bộ CATP Hải Phòng"- ông Cảnh trả lời. "Anh Chữ
hy sinh rồi, mộ ảnh chôn ở gần đây thôi"-giọng ông Lai chùng xuống
nghẹn ngào! Ông Hoàng Văn Lai liền cử người dẫn ông Cảnh đi thăm mộ
ông Chữ nhưng khi đến nơi chỉ còn cái hố nho nhỏ vì lũ lụt đã cào
cuốn hài cốt ông đi mất. Chia tay ông Lai, các ông Vũ Đình Cảnh,
Nguyễn Hạnh Kiểm và Nguyễn Hòa xuống xã Phú Diên. Đây là xã nằm
sát Quốc lộ 1A, rất tiện liên lạc với cơ sở trong thành phố, lại có
rất nhiều đồi núi, lau lách um tùm, dễ dàng che mắt địch.
Đến nơi, tổ
điệp báo chọn địa điểm dựng lán, đào hầm bí mật, hầm tránh pháo
để đồn địch ở gần đó cũng như máy bay trinh sát không phát hiện,
đồng thời từng bước liên lạc với các cơ sở để tiếp nhận thức ăn. Do
có nhiều cơ sở từ lúc còn ở BANĐKQĐ nên ông Nguyễn Hạnh Kiểm đã
nhanh chóng xây dựng được nhiều cơ sở nên từ đó tổ điệp báo rất
thuận lợi cho việc phát triển rộng hơn mạng lưới, đặc biệt là công
tác tuyển chọn cơ sở hoạt động hợp pháp để ra vào dễ dàng trong
nội thành. Mặt khác, đích thân các ông Nguyễn Hạnh Kiểm, Nguyễn Hòa
hóa trang nhiều vai để luồn sâu trong lòng địch, triển khai các biện
pháp cài cắm cơ sở, đồng thời tuyên truyền, thuyết phục một số
người tốt làm giao liên, đặc biệt mẹ ông Nguyễn Hạnh Kiểm ở xã Điện
Hòa, H. Điện Bàn đã mưu trí, dũng cảm vượt qua hàng rào lưỡi lê,
họng súng của kẻ địch căng dày ngày đêm tiếp tế lương thực, thực
phẩm cho tổ điệp báo.
Do có tin từ
mật báo viên, một ngày thượng tuần tháng 7-1972, địch triển khai lực
lượng với nhiều sắc lính tập kích vào địa bàn hoạt động của tổ
điệp báo. Tổ công tác vừa chiến đấu, vừa tìm cách rút lui. 2 chiến
sĩ an ninh vũ trang của tổ điệp báo có nhiệm vụ bảo vệ cho các cán
bộ của tổ mỗi khi gặp khó khăn cũng như những lúc họ xâm nhập vào
nội thành là Tân và Trung đã kiên cường chiến đấu và ngã xuống khi
tuổi đời còn phơi phới sức xuân.
Thái Mỹ
(còn nữa)
(còn nữa)
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét